MỘT ĐÊM KHÔNG
ONLINE
Một đêm
Không máy online
Nhớ anh khôn xiết
như say sóng tàu
Một đêm
Mình cách xa nhau
Con tim đau nhói
khát khao trùng phùng
Một đêm
Đi vội thật buồn
Không lời thông
báo gió luồng vào tim
Một đêm
Tin nhắn lặng im
Mới hay nỗi nhớ nhận
chìm hồn ai
Một đêm
Vắng bạn mắt cay
Hình như
Ươn ướt
Quắt quay nỗi lòng
Vắng em
Anh có buồn không?
Chuyến xe dài quá
phập phồng trái tim
Vắng anh chỉ có
một đêm
Mà như thế kỷ nhận
chìm không gian.
Hoa Tím
TÍM ĐỢI CHỜ
Hai mươi năm
Chưa hẳn là già
Trái tim son trẻ
vẫn là Tím thôi
Tình thơ
Gắn kết cuộc đời
Sáu mươi năm em
vẫn một trời nhớ thương
Tím duyên chung
thủy lạ thường
Dẫu qua ngàn kiếp
Muôn phương
Vẫn một lòng
Tím yêu
Một dạ
Tình nồng
Trao duyên giữ mãi
tấm lòng người xưa
Dẫu cho
Cách gió
Xa mưa
Tình anh thấm đượm
không thừa trong em
Hoa Tím
………………………………………….
TRĂNG CỦA MÌNH
Trăng buồn
Vắng bạn đùa vui
Hoa tươi héo úa
thiếu người bón phân
Lỡ mai
Trăng có đến gần
Thuận tay tưới nốt
mấy vần thơ yêu
Trăng ơi
Nếu lỡ thương nhiều
Thì xin bộc bạch
đôi điều…đừng im
Tỏ tình
Cho thỏa nỗi niềm
Cho hoa hiểu được
mà tìm về nhau
Cho trầu thắm với
hương cau
Yến oanh sum hợp
khỏi đau tim này
Trăng ơi
Hoa muốn được say
Hồn trăng có đến
nắm tay đi cùng
Tận trời cuối đất
ung dung
Trăng hãy âu yếm tình
chung
Thương hoài.
Hoa Tím
……………………….
SÁNG ĐƯỜNG THƠ
Ánh trăng rọi
xuống vần thơ
Lung linh rạng tỏa
như chờ điểm trang
Nếu như
Ước muốn
Mộng vàng
Đăng quang thỏa
chí rộn ràng khát khao
Là thơ
Mến gửi ngọt ngào
Là yêu niềm nhớ
dâng cao ngút trời
Vì ai ước mộng
trùng khơi?
Vì ai hoài bão ru
đời hồng nhan.
Đẹp môi
Đẹp mắt
Đẹp chàng
Tiếng thơ réo gọi
ngút ngàn lời yêu
Vàng bông điên
điển thơm nhiều
Tình thơ quấn quýt
diễm kiều đăng quang.
Hoa Tím
………………………………………………
CÀ PHÊ VỚI THƠ
Mây chiều lơ lững
dạo chơi
Cà phê văn nghệ
kính mời tao nhân
Bút đây xướng họa
đôi vần
Vẽ lên cảnh đẹp
xuất thần hồn thơ
Duyên xưa lắm lúc
ngồi mơ
Quyện vào con chữ
giả vờ hỏi thăm
Hỏi ai có nhớ đêm
rằm
Lung linh mờ ảo
sắt cầm trao tay
Đêm về con chữ vùi
say
Dệt nên câu tứ đợi
ngày trùng hoang
Mấy mùa trăng cũ
đã sang
Vần thơ năm ấy
lang thang nơi nào?
Ghé thăm cảnh đẹp
trúc đào
Cà phê Văn Nghệ
ngọt ngào thi ca
Hồn vương bắt nhịp
ê a
Bài thơ cảm tác
làm quà tao nhân.
Hoa Tím
………………………………………
TÌNH MỘT THOÁNG
Trở về quán cũ
ngày xưa
Rêu phong bám trụ
đong đưa khối tình
Hỏi ai còn nhớ
duyên mình
Lao xao khóm trúc
như hình cố nhân
Liễu xa thoáng gặp
đôi lần
Vướng tim chảy máu
tần ngần không đi
Tôi về trông nốt
gốc si
Riêng em bỏ xứ
biệt ly đâu còn
Sầu riêng mắc ngọn
trăng non
Tình thương trắc
ẩn vẫn son đợi chờ
Ví như có dịp tình
cờ
Chạm tay em cứ giả
vờ không hay
Hoa Tím
……………………………………….
ƯỚC GÌ
Ước gì…mình có
tháng ba
Nhờ anh giặt giũ
pha trà một hôm
Cho người khen
tặng tiếng thơm
Chồng bây giỏi vắn
bếp nơm trong nhà
Ước gì…mình có
tháng ba
Chồng đi mua sắm
làm quà cho em
Dẫu là một chiếc
bánh kem
Hay cây kẹo nhỏ
cũng thêm vui mà
Ước gì…mình có
tháng ba
Vòng quanh dạo phố
anh là phi công
Bay trong ngõ hẹp
đường vòng
Dịu im ấm áp mặn
nồng tim anh
Ước gì…lời nguyện
được thành
Tình yêu thêm vị
để dành mai sau
Cả năm tháng ba
ngọt ngào
Nồng môi hương ái
dạt dào niềm thương !!
Hoa Tím
THÁNG BA CẢ NĂM
CỦA ANH
Thương em ngày tám tháng ba
Anh đi ra chợ mua
quà rồi đây
Son môi hộp phấn
thật đầy
Áo hồng vải gấm dép
giày thêu hoa
Hôm nay ngày tám
tháng ba
Anh thì thong thả
lau nhà nấu cơm
Rồi đây em được
tiếng thơm
Rằng anh giỏi vắn
nấu cơm cho bà
Hôm nay ngày tám
tháng ba
Tung tăng em cứ
qua nhà bạn chơi
Chồng em sẽ rất
tuyệt vời
Giặt đồ khuấy sữa
ru hời con thơ
Xóm giềng họ sẽ
không ngờ
Chồng con mén đó
quá khờ lại hay
Gia đình hạnh phúc
ngày ngày
Dâng cơm dồi nước
đi cày ruộng trưa
Người ta không
biết trách bừa
Em mê sửa soạn cho
vừa lòng anh
Họ đâu có biết anh
rành
Mấy năm ròng rã
tập tành đã quen…
Hoa Tím
……………………………………
HOA LỤC BÌNH
Bâng khuâng dạo
bước hoàng hôn
Nhìn xem cảnh cũ
bồn chồn dạ ai
Trách đời tạo lắm
đắng cay
Cho thuyền xa bến
đêm ngày nhớ mong
Lục bình trôi
ngược theo dòng
Đưa tay mà vớt
nghe lòng chơi vơi
Cánh hoa thiếu vị
trong đời
Nhạt thanh trôi
sắc phơi trời nắng mưa
Chắc lòng chung
thủy như thừa
Níu duyên cột nợ
sớm trưa cũng rồi
Mưa giông nước lũ
ngập đồi
Trôi thuyền dạt
bến em ngồi đợi ai
Níu dây níu nợ
dẵng dài
Phấn hương nhạt
phết miệt mài tình chung
Hay đâu bấc đến
lạnh lùng
Nhấp nhô con sóng
muôn trùng nhấp nhô.
Hoa Tím
…………………………….
HOA XƯA NỞ MUỘN
Gian nhà chung
với tình xây
Góp gom lá đợi
dựng cây nẩy chồi
Câu thơ đưa võng
trên nôi
Tình xưa em để
cho vôi quệt trầu
Áo hồng đã đứt
chỉ khâu
Em đem thêu lại
vẽ cầu để qua
Lạt tre đan sợi
mái nhà
Bao nhiêu nuộc
lạt đậm đà bấy nhiêu
Hoatim
…………………………………………………………
NỒNG NÀN HƯƠNG VỊ
Dõi theo anh từng
đêm nỗi nhớ về
Câu thơ cũ bộn bề
tâm hồn vắng
Lòng khắc khoải
bờ môi chìm phẳng lặng
Nhịp tim buồn
nồng mặn cũng tan nhanh
ngày xưa kia ai
xẻ cánh yến oanh?
Thiêu cháy rụi
mấy cành xuân đang nở
Hắt hiu lối em
bước nghe bỡ ngỡ
Lạnh bàn chân như
dang dở tình đầu
Xa muôn trùng anh
đang ở nơi đâu?
Em vẫn đợi dẫu
trầu không còn thắm
Xuân quá tuổi hương
vị xa thăm thẳm
Em ươm tình cắm
mãi ở bờ yêu.
Hoatim
…………………………………………………………
XA KHUẤT BÓNG CON
TÀU
Lắm khi cũng rớt
nhịp đàn
Cho cung loan đổ
cho tan mặn nồng
Đôi khi cũng chạy
lòng vòng
Thuyền yêu không
xứng má hồng không trao
Lắm khi tình biển
dạt dào
Bờ yêu ngăn cách
cúc đào tuôn mưa
Cũng khi rớt
xuống cõi thừa
Cào cho rách nát
chỗ vừa mới khâu
Biết đâu mà bắt
nhịp cầu
Đành ôm một mối
nặng sầu trong tim
Tiển người xa
khuất nẻo tìm
Cánh chim biền
biệt nỗi niềm vương mang.
Hoatim
…………………………………………………………
NHẮN THU
Gió gì lạnh lẽo
buồng tim
Trăng gì tối mãi
nẻo tìm hỡi ai?
Song song nỗi nhớ
đường dài
Tình tang gửi
mộng duyên hài ướm duyên
Múc trăng ta chở
đầy thuyền
Tìm nơi tăm tối
tặng riêng một vùng
Thu ơi chớ quá
lạnh lùng
Để trăng ngơ ngẩn
cho tùng nhạt phai
Ngoéo tay hẹn ước
tiền đài
Sắt son một dạ
không thay đổi lòng
Hoatim
…………………………………………….
THẦM LẶNG
Gành Hào nước lớn
chợ xa
Thổi phồng ngọn
lửa đón phà trao duyên
Xa xa thấp thoáng
bóng thuyền
Tin yêu ngày cũ
biệt biền bặt tăm
Trách mình kém
sợi tơ tằm
Cái duyên lạc mất
phải nằm ước ao
Bên hè gió thổi
lao xao
Phòng trong lạnh
buốt sóng chao nghiêng đời
Bận lòng chi nữa
người ơi
Tóc xuân bạc
trắng nét ngời phôi pha
Làm sao hiểu dạ
nguời ta?
Giận hờn cho lắm
cửa nhà vắng teo.
Hoatim
…………………………………………………….
TRÊU GỐC SI
Về đâu hỡi bạn
tình chung?
Đường tơ lắt léo
phím trùng đứt dây
Hân hoan ta đứng
nơi này
Nhìn dòng nước
bạc đã quày lưng đi
Ta về đốn bỏ gốc
si
Trồng cây hồng
mộng tưới thì cho xanh
Cớ gì mưa gió hẹ
hành
Cho trăng non
khuyết cho cành héo bông
Soi gương đánh
phấn cho hồng
Đem qua hàng xóm
gã chồng cho xong
Hoatim
……………………………………..
SỐ KHÔNG GIỮA
BIỂN ĐỜI
Nếu mai ta thác
đi rồi
Ai người ôm mộ
khóc trôi thơ tình?
Nếu mai hoa tím
hết xinh
Thuyền nào đến
rước cho mình có đôi?
Nếu mai ta lỡ mồ
côi
Tìm đâu một nửa
màu vôi quệt trầu?
Ngày mai ta biết
về đâu
Hoàng hôn phủ cả
mối sầu trong tim
Phong ba bão tố
nhận chìm
Vớt phao ôm sóng
nằm im vô thường
Hoatim
………………………………………………
THIẾT THA YÊU
Chiều chiều hái
quả me chua
Nấu canh rau
muống bỏ bùa yêu thương
Mời anh một chén
canh tương
Trăm năm không
đổi tình nương hỡi người
Hoàng hôn kéo bạn
về chơi
Biển nằm sóng
soãi rạng ngời nét xuân
Duyên mình bám rể
vạn lần
Ầm ầm ngọn thác
bất cần quen hơi
Trái tim gắn kết
một đời
Dẫu cho giông bão
tơi bời vẫn yêu.
Hoatim
……………………………………………..
TRÊU GỐC SI
Về đâu hỡi bạn
tình chung?
Đường tơ lắt léo
phím trùng đứt dây
Hân hoan ta đứng
nơi này
Nhìn dòng nước
bạc đã quày lưng đi
Ta về đốn bỏ gốc
si
Trồng cây hồng
mộng tưới thì cho xanh
Cớ gì mưa gió hẹ
hành
Cho trăng non
khuyết cho cành héo bông
Soi gương đánh
phấn cho hồng
Đem qua hàng xóm
gã chồng cho xong
Hoatim
……………………………………..
SỐ KHÔNG GIỮA
BIỂN ĐỜI
Nếu mai ta thác
đi rồi
Ai người ôm mộ
khóc trôi thơ tình?
Nếu mai hoa tím
hết xinh
Thuyền nào đến
rước cho mình có đôi?
Nếu mai ta lỡ mồ
côi
Tìm đâu một nửa
màu vôi quệt trầu?
Ngày mai ta biết
về đâu
Hoàng hôn phủ cả
mối sầu trong tim
Phong ba bão tố
nhận chìm
Vớt phao ôm sóng
nằm im vô thường
Hoatim
………………………………………………
THIẾT THA YÊU
Chiều chiều hái
quả me chua
Nấu canh rau
muống bỏ bùa yêu thương
Mời anh một chén
canh tương
Trăm năm không
đổi tình nương hỡi người
Hoàng hôn kéo bạn
về chơi
Biển nằm sóng
soãi rạng ngời nét xuân
Duyên mình bám rể
vạn lần
Ầm ầm ngọn thác
bất cần quen hơi
Trái tim gắn kết
một đời
Dẫu cho giông bão
tơi bời vẫn yêu.
Hoatim
……………………………………………..
TÌNH CÀ MAU
Em là dòng suối nhỏ
nhoi
Yêu thương sông lớn để rồi tương tư
Cà Mau nước nổi thuyền ngư
Ôm chầm lấy biển lắt lư sóng
tình
Cát vàng đội nón
bình mình
Tung tăng chạy giỡn lượn mình
theo mây
Chim chuyền cành ớt cành
cây
Yêu thương chút xíu hổm rày đã
xa
Cà Mau da biển mặn mà
Thuyền đò xa bến vẫn là
nàng xuân.
HT
……………………………………………………………..
NẮNG CHIỀU
Thu về hạ đến làm chi ?
Lập đông đổi tánh xuân thì
chờ qua
Ngoài đồng cây cỏ đã già
Nhóm chân sợi bạc vườn cà mọc râu
Bao nhiêu bài hát vườn trầu
Chợt im thin thít nó rầu ruột gan
Nếp nhăn quyện với lổ hang
Chân chim lắm vệt mịn màng cũng xa
Soi gương phẫu thuật làn da
Mới hay nắng cháy khó mà
lành đây
Hoatim
……………………………………………………………………….
LÁ VÀNG LUNG LINH
Lá vàng còn thắm trang thơ
Tô cho đời đẹp giao sơ cuối mùa
Lá vàng bút trẻ còn thua
Ngân câu hát mãi gió lùa phải ghen
Lá xanh mục nhát chân đèn
Lá vàng hun khối đem nhen ánh tình
Lá xanh lấy được bình minh
Lá vàng đâu kém lung linh đầy trời
HOATIM
………………………………………………………………..
ĐÊM CỦA TA
Hoàng hôn đuổi gió ngoài khơi
Lối về tĩnh mịch chơi vơi bướm vàng
Lá thu xếp dọc xếp ngang
Tròn xoe ấp gối mơ màng cõi tiên
Mưa rơi lộp bộp ngoài hiên
Thở đều như thể gắn viền tìm sao
Ai ru tiếng hát ngọt ngào
Vẵng xa vọng lại.. khát khao thâm tình
HOATIM
……………………………………………………………..
BIỂN LÒNG
Biển...
chung tình lắm phải không?
Câu thơ cũ nát mà lòng vẫn dâng
Nhịp tim biển nhịp muôn lần
Ta chìa tay giữ bần thần trái tim
Bao giờ sóng biển đứng im
Là ngày
ta ấy lại tìm...
mất nhau
Biển...
không phải những niềm đau
Mà ai cấm đoán biển ào tới ta
Nằm nghe sóng gợn quanh nhà
Mới hay biển đã tìm ta
trên bờ.
HOATIM
…………………………………………………………….
EM NHỚ AI
Nhớ anh buồn lắm không em
Chiều thu man mác anh thèm song đôi
Nhớ anh sao để mồ côi
Lá vàng hiu hắt anh ngồi nhớ mong
Nhớ anh sao cắt sợi hồng
Buồng cau tơi tả bờ dòng rã tan
Nhớ anh sao để lệ chan
Em về bến khác bàng hoàng tim đau.
HOATIM
………………………………………………………………
CHỮ TÌNH
Tình là cái món chi chi
Ăn vào đắng chát
ngậm thì đau đau
Thôi thì hãy cứ mất nhau
Mất luôn bậu bạn cho
sau không buồn
Cái tình nó cứ gập khuôn
Men say khó tỉnh mưa nguồn khó lau
Phải chi đừng phải của nhau
Qua cầu không vướng khỏi đau tâm hồn
Tình đời đào huyệt đem
chôn
Tình em với chị nửa hồn chết ngây
Tình yêu đôi lứa chống chầy
Tình nào tan nát tim này xướt da
Chỉ còn một chút
tình cha
Tim còn nguyên vẹn ngân
nga hàng ngày
HOATIM
………………………………………………..
1 ,ĐÊM MỘT MÌNH
Lập đông
Mỏi bước đợi chờ
Chinh nhân ơi hỡi anh giờ nơi nao
Vắng anh
Con sóng ồn ào
Thuyền đi xa bến xanh xao tâm hồn
Trăng nằm sóng soải đầu thôn
Đợi người viễn khách về ôn chuyện tình
Bão giông chia cách chúng mình
Em đem nỗi nhớ nhốt bình tương tư
Giận hờn thác nước làm nư
Xõa hờ mái tóc ậm ừ tóe tung
Lục bình lội ngược tình chung
Hoàng hôn mộng ảo lạnh lùng gối chăn
Hoatim
…………………………………………………………….
2, TRÁCH
Vắng em phố vẫn đông người
Con tàu thay bến chợ đời vẫn vui
Vắng em con nước vẫn xuôi
Theo dòng ân ái mà trôi thị thành
Vắng em sầu muộn chi anh
Mấy lời năm cũ giờ thành băng đông
Đường anh khúc khủy lên dòng
Em xin từ tạ dẫu lòng nhiều đau
Dư âm khắc khoải còn nhau
Bao lời tiển biệt vẫy chào
chia xa
Hoatim
………………………………………………………………………
3, NHỚ MÁY TÍNH
Xa nàng dài quá hai đêm
Thời gian làm nát nỗi niềm riêng tư
Bao nhiêu thương nhớ sầu dư
Ngày ngày dệt mộng giờ như thất tình
Nàng ơi bàn phím xinh xinh
Ngón tay thon thả nhắn nghìn lời thương
Đi xa lòng mãi còn vương
Giọt mưa rơi rớt lót đường tìm nhau
Ta nàng không có trầu cau
Yêu thương gắn kết mà trao tâm hồn
Hoatim
……………………………………………………….
4, THẤT TÌNH
Đêm nghe xào xạc mưa rơi
Giọt bay nghiêng ngửa giọt thời nằm ngang
Lắng nghe ai nắn phím đàn
Tình tang tích tịch với ngàn câu
thơ
Lục bình trôi ngược lững lờ
Dòng sông tím ngắt giấc mơ còn hoài
Tự tình với khúc nam ai
Lời ru còn đó ban mai đâu rồi?
Đêm dài ôm trái mồ côi
Một mình gậm nhấm trên đồi tương tư.
HOATIM
…………………………………………………….
5, CON MUỖI
Vo ve nó nhảy nó cười
Lượng quanh tứ phía trêu người tương tư
Liếc ngang ta hổng nhà sư
Thọp cho một cái giã từ nhân gian
Con ai nở trắng một đàn
Mà sao không quản người than kẻ sầu
Máu tươi mấy giọt ngồi câu
No rồi té xỉu bứt đầu vứt đi
Nói rồi ai biểu cứ lì
Ôm chân người uống hụt hì ngứa rang
Kiếp sau hãy sống đàng hoàng
Làm người chân chính xứng hàng trượng phu.
Hoatim
………………………………………………………………………
6, DỖI
Ghét anh
Con sóng dâng trào
Nhận chìm trăng xuống đáy ao một lần
Ghét anh
Gió cũng dữ dằn
Biển chiều gờn gợn lăn tăn từng đàn
Ghét anh
Ấm ức mưa chan
Trôi luôn tùng bách cho tàn thanh xuân
Ghét anh
Bỏ hẹn cuối tuần
Đốt cho nỗi nhớ cũng ngừng dệt thêu
Anh đừng gia hạn tình yêu
Dán tem chấm hết những chiều bên nhau.
Hoatim
…………………………………………………………………..
NHỚ ANH
Em bơ vơ
Trở về đồng hoang tìm bạn
Anh đã đi rồi có còn nhớ đến em không?
Diêu bông hỡi cánh sen hồng vẫn chờ đợi
Chút yêu thương tay còn chưa tới
Em mỉm cười chơi vơi lòng lữ thứ
Nụ yêu đầu còn giữ không hỡi anh
Em đứng đây với trái tim chân thành
Mùa lúa mới em đan thành nỗi nhớ
Bước ngoặc tình yêu muôn thuở còn lưu
Có ai hiểu
Chỉ đôi ta cùng biết.
Hoatim
……………………………………………………………..
TRÁI TIM LÊN TIẾNG
Có một nhịp tim rộn ràng trong nắng mới
Gieo vào lòng hương lúa của hôm nay
Em giấu đi một nửa cơn say men tình ái
Như thác nước gội đầu… có phải chính anh cũng ngại
Yêu anh lắm
Không muốn nói những câu vụng dại
Vỡ òa sóng biển chưa từng thừa thải
Em mỉm cười giấu vội yêu thương
Mạch nước ngăn hoài cũng đương đầu với biển cả
Tình chúng mình có khóa chặt mãi không anh?
Sóng ngàn năm vỗ hoài chung nhịp thở
Đêm rầm rì trăn trở mảnh tình
chung
Yêu anh lắm
Câu thơ còn gãy khúc
Nhớ thật nhiều ngôn ngữ bay vút tận trời cao
Bao nhiêu núi mật ngọt ngào
Tặng anh cả những khát khao vòng tay âu yếm
Trên đồng hoang hồn chìm say đắm
Hương rạ mùa còn thắm những giọt mồ hôi
Hai trái tim trải nhịp liên hồi
Một nửa tình chia đôi giờ gáp lại
Em quê mùa
Anh giữa đồng hoang vắng
Cùng cày bừa gieo những hạt mầm yêu
Lúa xanh non nở khắp căn lều
Tiếng trẻ thơ chiều chiều ru những lời tha thiết
Tình yêu này em dâng anh không tiếc
Ôm bình minh tặng thiệt chỉ riêng anh.
HOATIM
…………………………………………………………………..
EM CẦN ANH
Không có anh
Em chỉ là con thuyền trôi trên mặt nước
Không bến bờ để vượt biển đại dương
Không tình yêu để quật khởi kiên cường
Không dũng khí để chắp cánh những lời yêu thương
Không có anh
Con đường em định hướng rất tối
Tĩnh mịch u buồn để đổi lấy những tàn đông
Bài thơ lục bát cũng không có hồn
Đêm thật dài chôn chân giữa thời con gái
Không có anh
Con đường chai sạn đá
Mưa gió lùa em tất tả với lo toan
Khóc với cười chỉ toàn mộng ảo
Đêm thật dài lảo đảo những vần tương tư
Không có anh
Em chẳng biết đời thực hư
Ôm nhớ thương phân tích những lời tình tứ
Ngỡ là thực nào biết đó chỉ là con chữ
Cho lữ khách trình diễn thử những tâm hồn ngây
Không có anh
Hồn em chết lịm giữa hôm nay
Vắng anh rồi em nghe cay sóng mắt
Khóc thật nhiều ướt cả hồn thơ
Làm sao sống nếu bất ngờ anh biến mất?
HOATIM
…………………………………………………………………………………………..
NỤ XUÂN
Giao mùa tháng tám trổ hoa
Cải chữa có nụ vườn cà đươm bông
Sắp rồi buổi chợ lập đông
Vành khuyên nó hát tìm chồng vào xuân
Cớ gì thương nhớ người dưng
Cho đàn trổi nhạc tim bừng dạ yêu
Câu thơ lục bát mĩ miều
Tặng người tri kỉ chắt chiu nụ tình
HT
HẸN
Nếu mai chung đoạn đường về
Cảm ơn trời phật dời mình gần nhau
Tình trầu bén nghĩa cùng cau
Duyên em bén mối ngọt ngào anh đưa
Song đôi cùng bước trăng thưa
Gối tay ấp má cho vừa thủy chung
Yêu anh vẹn phận tam tùng
Bước đi chung bước ngại ngùng nắm tay
Duyên tơ vừa gặp mà say
Ngàn năm mộng tỉnh em hoài nhớ anh
Hẹn nhau dưới bến trăng thanh
Trùng lai thõa nhớ kết vành tim yêu
Nếu mai chung đoạn đường về
Cảm ơn trời phật dời mình gần nhau
Tình trầu bén nghĩa cùng cau
Duyên em bén mối ngọt ngào anh đưa
Song đôi cùng bước trăng thưa
Gối tay ấp má cho vừa thủy chung
Yêu anh vẹn phận tam tùng
Bước đi chung bước ngại ngùng nắm tay
Duyên tơ vừa gặp mà say
Ngàn năm mộng tỉnh em hoài nhớ anh
Hẹn nhau dưới bến trăng thanh
Trùng lai thõa nhớ kết vành tim yêu
TRAO DUYÊN
Cảm ơn anh dạ chân thành
Thuyền quyên em đợi tim dành cho anh
Vườn trầu ngoại đã tưới xanh
Cau em phơi sẵn duyên lành đón đưa
Từ nay có anh sớm trưa
Em không lẻ bạn hứng mưa tim lòng
Đậm đà hai tiếng thương mong
So le chiếu gối giờ không một mình
Cà Mau vôi hồng thật xinh
Anh ơi đến đón chúng mình nên duyên
Không cần kèn trống náo thiên
Chỉ anh với một cau duyên vườn trầu
Thơ tình đợi anh đón dâu
Thuyền hoa chở nặng mối sầu nhớ anh
Tim em đang vỡ lại lành
Trăm năm tơ tóc tình xanh mãi tình
Cảm ơn anh dạ chân thành
Thuyền quyên em đợi tim dành cho anh
Vườn trầu ngoại đã tưới xanh
Cau em phơi sẵn duyên lành đón đưa
Từ nay có anh sớm trưa
Em không lẻ bạn hứng mưa tim lòng
Đậm đà hai tiếng thương mong
So le chiếu gối giờ không một mình
Cà Mau vôi hồng thật xinh
Anh ơi đến đón chúng mình nên duyên
Không cần kèn trống náo thiên
Chỉ anh với một cau duyên vườn trầu
Thơ tình đợi anh đón dâu
Thuyền hoa chở nặng mối sầu nhớ anh
Tim em đang vỡ lại lành
Trăm năm tơ tóc tình xanh mãi tình
…………………………………………………………………
TRÙNG DUYÊN
Trăng mừng đón bạn đầu thôn
Vài câu nhắn gửi cho hồn xinh tươi
Mấy hôm anh đã theo người
Em buồn ngơ ngẩn chơi vơi lòng sầu
Bao nhiêu nỗi nhớ về đâu
Em cắt vụn vỡ nhịp cầu thương yêu
Chiều chiều rồi lại chiều chiều
Ra sông em đếm cánh diều bay ngang
Mới hay anh đã về làng
Khăn voan em đón tay quàng lấy tay
Anh về tình đã lên ngai
Ngọt câu ân ái thương hoài ngàn năm
HOATIM
CAU TRẦU UYÊN ƯƠNG
Miếng trầu nặng nghĩa tình cau
Mẹ cha không gả hoa màu úa xuân
Bởi ta khác họ người dưng
Tình duyên đã thấm muối gừng chung mâm
Hoa cau rớt cội nẩy mầm
Họ hàng chúc phúc kéo tằm dệt tơ
Mẹ ngồi bỏm bẻm mớm thơ
Cháu con đông đúc cha chờ bao năm
HOATIM
ANH KHÔNG PHẢI
Anh không phải nhà thơ gì em biết
Anh chỉ là tha thiết yêu quê hương
Có non
sông hùng vĩ mỗi chặn đường
Có chim
hát khi bình minh ưỡn ngực
Anh không phải những gì em nói trước
Anh chỉ là con sóng được yêu thương
Chí nam
nhân hùng biện rất kiên cường
Yêu non nước với đời thường giản dị
anh không phải những gì còn xót lại
tinh thần anh mãi
mãi với hồn thơ
trái tim anh là nhịp đập vô bờ
Yêu nhân loại tim cờ treo mãi mãi
Anh không phải con sóng
chiều hùng hãi
Anh chỉ là bãi cát trắng thương yêu
Ôm hồn thơ ca hát với cánh diều
Đêm tĩnh mịch mắt Kiều mơ màng cháy
Anh không phải kẻ si tình dụng dại
Ru vào ta những nốt nhạc chơi vơi
Anh chỉ là một lãng tử yêu đời
Cho ngây ngất những nụ hồng trên đồi cỏ
Anh không phải đem tình đo thước ngọc
Anh chỉ là con ong đượm nét đời
Cất tiếng hát cho
xuân thời ngang dọc
Chí anh
hùng không nô bọc thời gian
…………………………………………….
NHỚ MẸ
Mẹ giờ đang ở nơi đâu
Bao nhiêu nỗi nhớ con sầu để vai
Đêm khuya văng vẳng canh dài
Nghe thầy ru hát biết ai có buồn?
Mẹ ơi không khóc mà tuôn
Ướt dòng dư lệ tình luôn khắc lòng
Ngày mai có gặp mẹ không?
Phải chi gió lớn xoáy dòng
nước trôi
Con chim đã mất mẹ rồi
Thương nhành dương liễu mồ côi khóc hoài
Tóc còn điểm trăng sương mai
Long lanh mắt biếc tuôn dài
tháng năm
Mẹ ơi giọt lệ nhỏ thầm
Trái tim khó vá ướt dầm theo sau
Mẫu từ xa vắng lòng đau
Bảy năm còn mới khát khao
dỗ dành
Vòng tay của mẹ vẫn thanh
Luôn ôm thương nhớ đâu đành xa con
…………………………………………………………………………….
NẶNG GÁNH
Thân cò lặn lội đường trơn
Trên vai quảy gánh chập chờn hừng đông
Trên vai quảy gánh chập chờn hừng đông
QUản đâu nắng táp mưa giông
Bàn chân rát buốt mà lòng thấy vui
Bàn chân rát buốt mà lòng thấy vui
Thương con cam đắng vẫn bùi
Mồ hôi nhuể nhãi thơm mùi tình thâm
Mồ hôi nhuể nhãi thơm mùi tình thâm
Mỗi ngày từng bước âm thầm
Gánh cho nặng trĩu lũi lầm chợ thưa
Gánh cho nặng trĩu lũi lầm chợ thưa
Bao năm đời mẹ gánh mưa
Gánh hàng đi bán, chặt cưa củi về
Gánh hàng đi bán, chặt cưa củi về
Lưng còng bóng nhỏ đường đê
Thân cò gầy guộc xàng xê gánh đời
Thân cò gầy guộc xàng xê gánh đời
Thương con mẹ gánh một thời
Tuổi xuân vùi lấp vẫn ngời nét xuân.
Tuổi xuân vùi lấp vẫn ngời nét xuân.
Hoatim
…………………………………………………………………………..
THẤY
GHÉT
Thấy anh gió bĩu môi cười
Người đâu thấy ghét nói lời ngọt ngon
Ghét anh đem giấu tình son
Cho chừa thấy ghét có còn hù không
Ghét anh hứng giọt sương đong
Đổ cho đầy lít đừng hòng dỗ nghen
Ghét anh cái tính bon chen
Giả vờ hù dọa đào ghen trổ vàng
Ghét anh em nghỉ lang thang
Bài thơ không họa thử chàng làm sao?
Sợ chưa ai biểu thử nhau?
Cho buồn héo ruột cho đau tim nè.
HT
Thấy anh gió bĩu môi cười
Người đâu thấy ghét nói lời ngọt ngon
Ghét anh đem giấu tình son
Cho chừa thấy ghét có còn hù không
Ghét anh hứng giọt sương đong
Đổ cho đầy lít đừng hòng dỗ nghen
Ghét anh cái tính bon chen
Giả vờ hù dọa đào ghen trổ vàng
Ghét anh em nghỉ lang thang
Bài thơ không họa thử chàng làm sao?
Sợ chưa ai biểu thử nhau?
Cho buồn héo ruột cho đau tim nè.
HT
……………………………………………………………
TỰ DO
Con chim đem nhốt lồng son
Nó than ngộp quá còn gì là xuân
Thả ra nó nhảy nó mừng
Tung tăng đùa giỡn người dưng cười xòa
Ra sông em bứt dây đò
Đẩy thuyền xa bến khỏi lo buồn tình
Sổ lồng môi mắt xinh xinh
Bay về biển cả lung linh sắc màu
HT
Con chim đem nhốt lồng son
Nó than ngộp quá còn gì là xuân
Thả ra nó nhảy nó mừng
Tung tăng đùa giỡn người dưng cười xòa
Ra sông em bứt dây đò
Đẩy thuyền xa bến khỏi lo buồn tình
Sổ lồng môi mắt xinh xinh
Bay về biển cả lung linh sắc màu
HT
…………………………………………………………………………………
CHIỀU THU NHỚ ANH
Chạnh lòng quay lại chốn xưa Mùi thơm rạ mới đã thừa còn đâu Vi vu gió bấc vườn trầu Áo choàng không ấm canh thâu vày vò Thềm xưa văng vẵng câu hò Vần thơ lục bát chờ đò qua sông Biết người có nhớ ta không? Vầng trăng đã bạc quần hồng đã phai Ngẩn ngơ trống đánh canh dài Giật mình chợp mắt gọi hoài tên anh. Hoatim |
|
|
|
HỘI
NGỘ TRĂNG XƯA
Mười năm trở lại chốn xưa
Hàng cau còn đó như vừa mới gieo
Lá trầu mừng rở hát reo
Mừng anh Hansy lội đèo về thăm
Vui vầy thắt nợ trăm năm
Gả thơ về bến...sắt cầm hòa duyên
Nắm tay em dắt xuống thuyền
Chở về đất mũi nhốt riêng túi tình
Làm chồng em nhé hỡi mình
Cà Mau đến rước về dinh đây nè
Hoatim
...................
Mười năm trở lại chốn xưa
Hàng cau còn đó như vừa mới gieo
Lá trầu mừng rở hát reo
Mừng anh Hansy lội đèo về thăm
Vui vầy thắt nợ trăm năm
Gả thơ về bến...sắt cầm hòa duyên
Nắm tay em dắt xuống thuyền
Chở về đất mũi nhốt riêng túi tình
Làm chồng em nhé hỡi mình
Cà Mau đến rước về dinh đây nè
Hoatim
...................
CƯỚI
CHỒNG
Cau trầu đem cưới thì nhanh
Thơ ca cưới vội nét thanh hồng hào
Em thì...không thể cưới mau
Còn chờ tưới mấy ngọn rau đã trồng
Để mua mấy sợi tơ hồng
Đem làm sính lễ "cưới chồng" để "sai"
Quét nhà dọn dẹp trong ngoài
Cho em đỡ gánh nhẹ vai việc nhà
Hoatim
Cau trầu đem cưới thì nhanh
Thơ ca cưới vội nét thanh hồng hào
Em thì...không thể cưới mau
Còn chờ tưới mấy ngọn rau đã trồng
Để mua mấy sợi tơ hồng
Đem làm sính lễ "cưới chồng" để "sai"
Quét nhà dọn dẹp trong ngoài
Cho em đỡ gánh nhẹ vai việc nhà
Hoatim
……………………………………………
GỬI EM
Ngỡ rằng chị thật vô tâm
Em về mà chị không cầm ngồi chơi
Gió đưa điệu hát ru ời
Tình...em với...chị một trời nhớ thương
Bước đi chân bước có vương?
Cánh bèo trôi dạt muôn phương chập trùng
Thương sao cánh mỏng phù dung
Đợi trông mãi miết lạnh lùng lập đông
Em đi có về nữa không?
Dạo quanh phố vắng má hồng truân chuyên
Hoatim
Ngỡ rằng chị thật vô tâm
Em về mà chị không cầm ngồi chơi
Gió đưa điệu hát ru ời
Tình...em với...chị một trời nhớ thương
Bước đi chân bước có vương?
Cánh bèo trôi dạt muôn phương chập trùng
Thương sao cánh mỏng phù dung
Đợi trông mãi miết lạnh lùng lập đông
Em đi có về nữa không?
Dạo quanh phố vắng má hồng truân chuyên
Hoatim
………………………………………………………………………
LỠ
PHẬN
Lá trầu em để không ăn
Đợi anh đến rước nâng khăn người hùng
Lỡ làng không vẹn tình chung
ANh xây phòng nhất lạnh lùng để em
Gió đưa phất phới tấm rèm
Bởi xưa đến muộn nên thèm song đôi
ANh ơi mua thúng trầu hồi
Mà vôi bạc quá nên ngồi ngẩn ngơ
Ví mà ai đó cứ chờ
Đợi em khôn lớn thì giờ đâu xa.
Hoatim
Lá trầu em để không ăn
Đợi anh đến rước nâng khăn người hùng
Lỡ làng không vẹn tình chung
ANh xây phòng nhất lạnh lùng để em
Gió đưa phất phới tấm rèm
Bởi xưa đến muộn nên thèm song đôi
ANh ơi mua thúng trầu hồi
Mà vôi bạc quá nên ngồi ngẩn ngơ
Ví mà ai đó cứ chờ
Đợi em khôn lớn thì giờ đâu xa.
Hoatim
…………………………………………………………
LỠ
PHẬN
Lá trầu em để không ăn
Đợi anh đến rước nâng khăn người hùng
Lỡ làng không vẹn tình chung
ANh xây phòng nhất lạnh lùng để em
Gió đưa phất phới tấm rèm
Bởi xưa đến muộn nên thèm song đôi
ANh ơi mua thúng trầu hồi
Mà vôi bạc quá nên ngồi ngẩn ngơ
Ví mà ai đó cứ chờ
Đợi em khôn lớn thì giờ đâu xa.
Hoatim
Lá trầu em để không ăn
Đợi anh đến rước nâng khăn người hùng
Lỡ làng không vẹn tình chung
ANh xây phòng nhất lạnh lùng để em
Gió đưa phất phới tấm rèm
Bởi xưa đến muộn nên thèm song đôi
ANh ơi mua thúng trầu hồi
Mà vôi bạc quá nên ngồi ngẩn ngơ
Ví mà ai đó cứ chờ
Đợi em khôn lớn thì giờ đâu xa.
Hoatim
………………………………………………….
KHÚC KHỦYU CUỘC ĐỜI
Võ vàng chiếc lá mùa thu
Nhuộm thêm màu nắng rối mù đường tơ
Chiều lên nỗi nhớ bơ vơ
Gội lên hương lúa để mờ tóc mây
Bao nhiêu khúc khủyu chất đầy
Đường trơn vai gánh bước lầy thế nhân
Đời là cõi tạm người cần
Quằng vai cõng mãi vết hằn khó khăn
Hoatim
Võ vàng chiếc lá mùa thu
Nhuộm thêm màu nắng rối mù đường tơ
Chiều lên nỗi nhớ bơ vơ
Gội lên hương lúa để mờ tóc mây
Bao nhiêu khúc khủyu chất đầy
Đường trơn vai gánh bước lầy thế nhân
Đời là cõi tạm người cần
Quằng vai cõng mãi vết hằn khó khăn
Hoatim
…………………………………………………………………………………….
VÔ TÌNH
Vô tình lạc bước chốn này
Thấy anh đứng ngỏ em say hương tình
Vô tình em nhặt bình minh
Tặng anh một nửa hương xinh đầu mùa
Vô tình nắm ngọn gió đùa
Vuốt ve nõn lá cho mùa thêm xuân
Vô tình gặp anh...em mừng
Trong tay hội ngộ...người dưng em chờ.
Hoatim
……………………………………………………………..
LỤC BÁT HỮU TÌNH
Thoảng nghe gió
hát đêm trăng
Ví von lục bát
anh rằng đã yêu
Mây bay lơ lững
ráng chiều
Chạnh lòng lữ
khách chắt chiu hương tình
Chòng chành bão
cuốn bình minh
Dây tơ nát đứt
chúng mình chia xa
Bởi xưa không
hiểu người ta
Câu thơ lục bát
cuol hà ú tim
Thuyền xa bến mãi
đi tìm
Trăm năm còn chút
nỗi niềm tương tư
Cau già xấu nết
làm nư
Tình anh với bậu
cũng như lục bình
Ngược dòng bến đổ
làm thinh
Câu thơ lục bát
tả nghìn nỗi đau.
Hoatim
………………………………………………
CHỜ THUYỀN MỚI
Còn đâu mộng dệt
ngày qua
Câu thơ từ tạ
phiền hà trái tim
Xin quay đi xóa
nỗi niềm
Giận hờn chi mãi
cho chìm thuyền nan
Bọt bèo đâu nỡ
oán than
Làm thân con gái
lệ chan cũng đành
Vào vườn bứng gốc
cau xanh
Nhổ trầu vứt nốt
khỏi hành cái thân
Nghĩa xa tình
cũng không gần
Cái duyên mất
biệt mất phần tim yêu
Đong thơ đếm chữ
dựng lều
Tặng người hữu ý
chiều chiều bên nhau.
Hoatim
………………………………………………
BUÔNG
Bánh tình chia
nửa người dưng
Không ăn nên cứ
mừng mừng trong tim
Trăng tròn khuất
góc trăng liềm
Tặng ai một nửa
ôm niềm riêng tư
Thôi thì đó khỏi
làm nư
Tặng nguyên cái
bánh nên hư mặc tình
Thói đời ái ố bất
bình
Ta quay gót ngọc
khỏi nhìn thế gian
Nắng lên giọt lệ
đã tan
Bù trừ tạo hóa
thở than làm gì
Một đời cõng túi
sân si
Chi bằng cứ lấy
từ bi đối đời
Chiều tà hoàng
hôn về chơi
Một màu sắc tím
vẫn ngời trong đêm.
Hoatim
………………………………….
CÓ SAO ĐÂU
Ừ thì
Buồn chứ sao
không
Tiết trời đã sắp
lập đông lạnh lùng
Ai mua cái áo
tình chung
Tôi bán không giá
che khung trời chiều
Người đời ai cũng
vướng yêu
Còn ta vướng phải
những điều hớ hênh
Chợ đời thiếu ván
thiếu phênh
Người ta chắp vá
cũng bền có sao?
Trăng tròn chưa
hẳn ngọt ngào
Khuyết vành một
góc dạt dào niềm thương
Đi đi ta tiển lên
đường
Thuyền lư lúc lắt
má hường mệt ghê.
Hoatim
………………………………………………………
CHỮ TÌNH THẾ GIAN
Rợp trời những
cánh cò bay
Rợp đời những
bước đổi thay bên đường
Dạo quanh phố xá
đoạn trường
Cảnh nghèo khắt
khổ vô thường vây quanh
Cớ sao lẩn quẩn
tường thành
Nằm trong rào
mộng hẹ hành cho nhau
Cụ già bỏm bẻm
trầu cau
Giận con trách
cháu làm đau sinh thành
Nghĩa tình nó đem
nấu canh
Già lưng còm cõi
đi quanh cúi lòn
Đi xin chữ hiếu
của con
Đem về gói lại
ngắm ngon cả đời
Hoatim
……………………………………………………..
QUAY ĐẦU LÀ BỜ
Nào đâu phải sợ bão
giông
Ôm phao bác ái
kéo lòng trang nghiêm
Thuyền tre cũng
nổi khó chìm
A di đà phật nỗi
niềm tan nhanh
Lấy tâm mà ngắm
trăng thanh
Lấy tình nhân
loại để dành giao lưu
Từ nay hết bạn
chẳng thù
Một mình ta cứ
ngao du với đời
Quên đi sóng biển
chơi vơi
Rúc vào phật pháp
cho đời bình an.
Hoatim
……………………………………………………….
HẾT BỆNH
Thở dài nhẹ nhõm
gót hài
Tự do con bướm
bay hoài đùa vui
Khéo khâu cái túi
ngọt bùi
Nên giờ đau đáu
thụt lùi vấp chân
Đứng lên đánh tan
nổi sân
Ngọt bùi nũng nịu
gáp vần khó ghê
Bấy lâu ta giống
khách hề
Dỗ dành con bướm
bộn bề rối ren
Lỡ mồm ta lại tự khen
Tuy ngu mà lại tự
nhen đuốc đời
Hoatim
………………………………………….
THIÊNG LIÊNG MẪU
TỪ
Ầu ơ khúc hát mẹ
ru
Nằm nôi kẽo kẹt
mùa thu lội về
Con cò bay lả
triền đê
Năm canh thao thức
dỗ về giấc êm
Ngọt ngào tiếng
hát êm đềm
Trời xanh thăm
thẳm lim dim ngủ hoài
Mẹ ru con ngủ
giấc say
Tình yêu ướp mật
đậm hoài trong con
Chảy bao nắng táp
mưa giòn
Thiêng liêng tình
mẹ mãi còn thiên thu
Hoatim
………………………………………….
DUYÊN TIỀN ĐỊNH
Thơ già nên cũng
sún răng
Miệng cười hô hố
nuốc trăng khỏi tìm
Tỉ tê tiếng kéo
đàn kìm
Ôi sầu não nuộc
lại thèm song đôi
Bạn thơ rót chén
trà môi
Cụng ly rớt mảnh
giấy mồi nhân duyên
Mở ra mới thấy
định tiền
Ông tơ bà nguyệt
kết liền trúc mai
Hoatim
……………………………..
HẠNH PHÚC KHÔNG
THẬT
Bài thơ không họa
cứ cười
Xướng vui - họa
khổ ngồi chơi một mình
Câu thơ anh ghép
chữ tình
Em đem tưới nước
nở nghìn cái bông
Duyên mình chẳng
phải vợ chồng
Nên chân luống
cuống đường vòng quá xa
Lạc vào giữa chốn
chợ hoa
Anh say đắm đuối
nẻo nhà biết đâu
Em ra bắt lại
nhịp cầu
Đưa anh về bến
nguyệt lầu đoàn viên
Soi gương anh nhớ
vợ hiền
Buông xuôi mái
đẩy đưa thuyền về quê.
Hoatim
………………………………
HOA TÍM LÀ TÍM
HOA
Chữ thương em gói
đầu nằm
Đêm về nhung nhớ
mở thăm rồi cười
Ru anh bằng áng
thơ rơi
Ru người bằng cái
nghịch đời cho vui
Nhìn xem trăng
bước thụt lùi
Em dang tay hứng
một nùi ông trăng
Bởi anh tánh ít
lăng nhăng
Nên em thêu dệt
chị Hằng ngồi mơ
Mẹ sinh cái tánh
tự giờ
Chẳng trêu chàng
khóc cũng vờ thiếp đau
Cửa tình chắn lối
hoa cau
Ai vào vướng phải
gam màu tím đây
Anh kia gọi Tím
là thầy
Tưng bừng quậy
phá bút này tung tăng
Hoatim
…………………………………………………………………….
NGƯỜI ĐI TA Ở
Niềm yêu lưu mãi
trong thơ
Tình tôi dán ở
cửa chờ thi nhân
Anh đi ai ở mà
gần?
Nhổ cây bông cải
vứt phần dấu yêu
Buồn thương
khoảnh khắc cô liêu
Người đi bỏ bến
thủy triều trào dâng
Đêm dài gõ nhịp
bâng khuâng
Mới hay phiến đá
thoát trần lên tiên
Sang sông bến vẫn
dịu hiền
Tiển chân lữ
khách về miền không tên
Gió mưa gắn chặt
đã bền
Con thuyền chở
sóng chênh vênh cuộc đời.
……………………………………………
NGHỊCH CẢNH
Nào đâu em đã
trách anh
Chống thuyền xa
bến bung vành tim yêu
Về kia anh dựng
túp lều
Cho người xa lạ
diễm kiều mắt nhung
Nào đâu em chẳng
vẹn chung
Trớ trêu nghịch
cảnh lạnh lùng sớm mai
Thương nhau chén
đắng chia hai
Cay em dành hết
thương hoài người xưa
Phận mình em biết
đã thừa
Bước đi nhè nhẹ
như vừa sang sông
Chúc ai vẹn chữ
tâm đồng
Vui vầy duyên mới
mặn nồng bên nhau
Em về dọn cỏ vườn
cau
Trồng thêm trầu
mới khỏi đau lòng trầu.
…………………………………………………..
CHẤP NHẬN
Anh buồn có giống
em không?
Tả tơi nội tạng
xướt lòng vết cưa
Bây giờ vừa tạnh
nắng mưa
Lại thêm giông
bão kéo bừa ruộng sâu
Uổng công em bắt
nhịp cầu
Trồng hoa trước
ngõ đợi trầu ướm duyên
Ai người muốn vội
quay thuyền
Thôi ta chấp nhận
định tiền trời ban
………………………………………….
VỮNG TAY LÁI
Nếu anh ngoảnh
mặt làm ngơ
Thì em giữ mãi
câu thơ ngày nào
Sóng chiều cuồn
cuộn tim đau
Thu đi đông đến
ngọt ngào chôn sâu
Từ nay em rút
nhịp cầu
Treo lên đỉnh núi
bạc đầu ông trăng
Phong sương mấy
kiếp nhọc nhằn
Em còn gánh nỗi
vết hằn trên vai
Cớ gì một chút
gió cay
Mà em để ướt cả
hoài buồng thơ
Thôi anh chớ khéo
giả vờ
Yêu em nhỏ hẹp
đường chờ vậy sao?
………………………………………………
GỬI NGƯỜI
Cái ngày tôi đến
phố thơ
Hoa hồng tươi nở
lối mơ trải đường
Vòng tay ấm áp
tình thương
Đón tôi như bé
lạc đường đến chơi
Họa vần xướng ý
đẹp lời
Líu lo chim hót
rạng ngời sắc xuân
Cớ gì nói xấu
người dưng?
Diệu Thu Đất Mũi
CHƯA TỪNG hàng huyên
Lòng ai thấy ghét
vô duyên
Dệt nên những ngữ
phai miền nhớ mong
Bạn thơ có xứng
bạn không?
Cành hoa tím tím
vẫn hồng nét duyên
Cớ gì rao bán
chính chuyên
Bôi đen vải trắng
cho điên nỗi lòng
Diệu Thu con gái
chữa chồng
Con nhà nề nếp
chớ hòng dệt thêu
Đàn ông cho đáng
đừng kêu !
Chưa từng gặp bạn
dẫu nhiều họa thơ
Nắng mưa cũng chỉ
giả vờ
Một đời con gái
đâu khờ phút giây
Tình người ngẫm
nghĩ ngán ngây
Chờ ai xin lỗi
tôi đây tha liền.
Diệu Thu
………………………………………………….
CHỮ HIẾU GẬP GHỀNH
Chàng ơi thiếp đã
phụ tình
Tơ loan gãy đổ,
bán mình chuộc cha
Trách sao cay
nghiệt trời già
Gieo nhiều oan
trái cửa nhà tiêu tan
Phận buồn sao lắm
bẽ bàng
Bên tình bên hiếu
tâm cang rối bời
Thôi đành chọn
lối chơi vơi
Buông trôi ân ái
tả tơi cội tình
Nhờ em chắp nối
duyên mình
Thiếp xin trọn
kiếp khắc hình vào tim
Cuộc đời bảy nổi
ba chìm
Đớn đau phận gái
nỗi niềm riêng mang
Nhớ thương Kim
Trọng hỡi chàng
Dập dùi xác bướm
lỡ làng đời hoa
Mười lăm năm bao
xót xa
Đắng cay phận bạc
người ta hái cành
Bao lần mơ bóng
trăng thanh
Bấy nhiêu sợi bạc
nó giành lên ngôi
Tâm hồn héo rũ mồ
côi
Gượng vui chờ
đợi, ôi thôi não nề
Nhờ trời hóa độ
dẫn về
Dứt cơn phiền não
u mê trần tình
Nhiều phen thiếp
muốn gieo mình
Nhưng mà số kiếp
rập rình chưa xong
Thuyền tình vẫn
mãi long đong
Chồng chung ai
muốn để lòng chia đôi
Tình đời sao bạc
như vôi
Chuông chùa văng
vẵng cũng rồi nghiệp vay
Lòng Kiều thật
khó giải bày
Bao nhiêu kiếp
nạn nó khai quả hoài
Trớ trêu tạo hóa
lá lai
Làm con trọn hiếu
không ngày nào an.
Hoatim
…………………………………………………………
ĐOẠN TRƯỜNG KIẾP HOA
Từ ngày vứt bỏ khăn voan
Năm canh thao thức giấc ngoan
không tìm
Hiếu thân cách biệt sóng chìm
Chữ tình chữ nghĩa nỗi niềm
khát khao
Vì đâu giông gió ba đào
Ầm ầm ngọn thác đổ vào thân
hoa
Bán mình lấy hiếu chuộc cha
Đoạn tình ân ái làm quà song
thân
Mây trôi bèo dạt bao lần
Tả tơi bờ cát chết dần cái
tâm
Mười lăm năm sống âm thầm
Chiếu chăn lạnh lẽo chỗ nằm
trống không
Đã đành cái phận má hồng
Ôm bao cay đắng mặn nồng mượn
vay
Đoạn trường biển hối ai hay
Dập vùi trước gió đường ray
không lành
Mây chiều phết tối nét thanh
Ngủ chung với biển chòng
chàng niềm đau.
Hoatim
……………………………………………………………..
Nguyễn Hồng Duyên
Địa chỉ :Số nhà 3B-Khu Nông
Sản thực phẩm-Cà Mau
Email : hoatimhd@yahoo.com.vn
Số đt: 0913417239
…………………………………………………………………..